Thời tiết sớm đã sang thu, đứng ở ngã tư đường chỉ mặc mỗi áo sơ mi, có thể rất rõ ràng cảm nhận được cái lạnh thấm người. Tuy chưa đến mức buốt tận xương, nhưng vẫn khiến người ta phải co rúm lại.
Lão Tiền và Đoạn Tự Trì đứng dưới đèn đường, vừa ôm cánh tay vừa suy ngẫm về cuộc đời. Anh liếc nhìn sắc mặt người anh em tốt đang thay đổi liên tục, phức tạp đến mức mắt thường cũng nhìn thấy được, bèn lên tiếng: “Nghĩ gì đó? Sao vậy? Hối hận vì không đưa trợ lý nhỏ kia về nhà hả?”
Đoạn Tự Trì cuối cùng cũng lấy lại vẻ bình tĩnh, ít nhất là bề ngoài thì vậy. “Không phải, cậu ấy không phải người tôi từng nói đến.”
Tuân thủ nguyên tắc “tan làm không bàn chuyện công”, Lão Tiền từ trước đến giờ không bao giờ bàn chuyện công việc với bạn bè sau giờ làm.
“Rốt cuộc cậu có bao nhiêu trợ lý hả?” Anh hỏi.
“Tổng cộng năm người.” Đoạn Tự Trì suy nghĩ một chút, vẫn quyết định không nói Cố Triều Ngọc chính là trợ lý nhỏ mình từng nhắc.
“Cậu đúng là biết hưởng thụ, trợ lý người nào người nấy đều là mỹ nhân.” Lão Tiền vừa tưởng tượng tới khuôn mặt xinh đẹp của Cố Triều Ngọc, liền không nhịn được mà lải nhải: “Nói thật nha, cái vị trợ lý Cố kia, tôi cảm thấy người thực sự nên thích cậu phải là cậu ấy chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play