“Ừm.” Debby gật đầu, “Áo Tư bọn họ thường xuyên tới bầu bạn với em, hơn nữa ba ba và Daddy của Lạp Phu Nhĩ với Ngải Phật cũng thường gọi em đến chỗ họ ăn cơm, em cũng tự chăm sóc mình rất tốt. Chỉ là, chỉ là rất nhớ anh thôi.” Nói rồi Debby ngẩng đầu, đưa tay xoa mặt Rebertine, “Còn anh thì sao? Có phải ăn không quen không? Em thấy anh hình như gầy đi.”
Rebertine đưa tay giữ lấy tay Debby đang đặt trên mặt mình, cười nói, “Không đâu, chắc tại trước đây ăn ngon quá nên béo, mấy ngày qua vận động nhiều quá nên mỡ tiêu bớt thôi. Bên kia anh ăn uống cũng ổn mà.” Nói rồi giơ cái túi làm bằng Tiêu Sa do Debby chuẩn bị, “Này, mang về cho em thật nhiều lễ vật đây, nhìn xem không?”
“Về nhà rồi xem đi.” Rebertine vừa về tới, Debby đã cảm thấy lòng mình yên ổn lại, cậu nắm tay Rebertine kéo vào nhà, “Về nhà rồi hẵng kể cho em nghe, ở bên đó vui không?”
“Chơi rất vui, hơn nữa, anh cảm thấy nơi này của chúng ta không lâu nữa sẽ có chuyện vui rồi…” Rebertine vừa để mặc cho Debby kéo đi vừa lẩm bẩm kể mấy tin đồn thú vị nghe được ở bộ lạc khác.
Cho đến khi đã về đến nhà, Rebertine mới chợt nhận ra Debby hình như có chỗ không ổn, tuy nói mình về rồi khiến Debby vui là chuyện đương nhiên, nhưng mức độ vui mừng này hình như hơi quá thì phải?
“Bibi, gần đây có chuyện gì đặc biệt à?” Rebertine thấy Debby không chủ động nói, liền bắt đầu dò hỏi.
“Chuyện đặc biệt?” Debby nghĩ ngợi, rồi vỗ tay, “À, đúng là có, có hai tin tốt luôn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play