Bị Debby hẹn ở một nơi có bầu không khí tốt đẹp như thế để gặp mặt, cho dù là Rebertine vốn vững như bàn thạch cũng không thể khống chế nổi suy nghĩ của mình bắt đầu bay xa — hay là Debby muốn kể cho mình nghe chút tâm sự tuổi trẻ của cậu ấy? Và liệu trong câu chuyện chớm nở ấy, nhân vật chính có thể nào chính là mình?
Nếu lúc này có Lạp Phu Nhĩ hoặc Ngải Phật ở đây, họ nhất định sẽ nói cho Rebertine biết rằng nụ cười trên mặt anh giờ phút này trông ngốc nghếch đến cỡ nào.
Rebertine bơi về phía sau cụm san hô với tốc độ không chậm, nhưng anh lại không thấy bóng dáng Debby đâu cả, điều này khiến trong lòng Rebertine bắt đầu lẩm bẩm: Chẳng lẽ đợi mình lâu quá rồi nên cậu ấy đã đi đâu khác?
Còn chưa kịp xoay người tìm người, phía sau Rebertine đã vang lên một giọng nói: “Rebertine, mày đến rồi sao?”
Giọng nói hoàn toàn không giống Debby khiến Rebertine khựng lại một chút, rồi xoay người nhìn về phía người vừa tới, lông mày Rebertine nhướn lên: “Là cậu?
--
“Ha, Ayer, thật là đã lâu không gặp.” Debby nhảy lên khỏi mặt biển, quen thuộc ngồi xuống trên đá ngầm, cười tươi rói chào người bạn tốt đang chờ trên bờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT