Câu chuyện cẩu huyết mà lại rõ ràng khúc chiết, hấp dẫn như vậy, cuộc sống ngoài bắt cá ca hát thì thật sự cũng chẳng còn niềm vui nào khác quá lớn, Lạp Phu Nhĩ và Ngải Phật lại thêm bản thân Rebertine tài ăn nói cũng khá tốt, cho nên hai người cá đều nghe rất nghiêm túc, cũng vô cùng mê mẩn. Đến khi câu chuyện kết thúc, phải qua một hồi lâu Lạp Phu Nhĩ mới vẫy đuôi nói: “Đây thật sự là một câu chuyện đẹp.”
“Đúng vậy, vị tướng quân kia thật sự vì người cá mà có thể làm ra hy sinh lớn như vậy, quả thực quá cảm động lòng người.” Ngải Phật cũng tiếp lời, nghĩ ngợi rồi lại thêm một câu: “Nhưng tôi thấy vị vương tử đó thật sự rất đáng ghét.”
“Hắn đâu có biết người cá ấy chính là ân nhân cứu mạng mình mà.” Rebertine cười cười, “Vậy các cậu thấy câu chuyện này nếu diễn ra có thú vị không?”
“Đương nhiên.” Ngải Phật không chút do dự gật đầu: “Tôi dám chắc, những người cá khác xem chắc chắn cũng sẽ thích!”
“Đúng!” Vốn luôn lý trí hơn một chút so với Ngải Phật, Lạp Phu Nhĩ lúc này cũng hăng hái hẳn lên: “Chúng ta có thể tìm thêm vài người cá nữa cùng diễn, như vậy vừa thú vị, vừa giết thời gian, cậu thấy sao?”
Hiếm khi bạn bè mình hứng thú với chuyện gì, Rebertine đương nhiên là vô điều kiện đồng ý: “Đương nhiên rồi, tôi có thể cung cấp chi tiết tình tiết câu chuyện để hỗ trợ.”
Đã muốn làm việc gì, Lạp Phu Nhĩ cũng không kéo Rebertine và Ngải Phật loạn lạc lâu, vừa quay người bơi về hướng khu cư trú của người cá vừa cùng Rebertine bàn về kịch bản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play