Giọng Tạ Tranh vang ngay bên tai, Lộ Lộc chớp mắt chậm rì rì, có cảm giác như ngay cả hô hấp cũng ngưng lại.
Giống như từ sau lưng Tạ Tranh, có mấy sợi dây leo do đầu ngón tay Lộ Lộc mọc ra, quấn một vòng qua cánh tay, cánh tay, ngực của hắn, cuối cùng len vào tim hắn, nở bung ra từng đóa hoa nhỏ.
Tay Lộ Lộc ôm lấy Tạ Tranh càng siết chặt hơn.
“Chính là chú Tạ,” giọng cậu nhỏ xíu, nói rất nhanh: “Thật ra em không rộng lượng như thế đâu, hay nghĩ linh tinh, còn hay ăn dấm nữa.”
Ghen đấy.
Lộ Lộc ăn dấm không ít đâu, rất rất nhiều, ngay cả hôm qua cũng ăn một bát to.
Lúc đầu là ăn dấm của Tống Thanh Viễn, ghen cái việc thầy ấy và Tạ Tranh thân nhau, hai người tuổi tác lại gần, còn cùng nhau đi qua bao nhiêu năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play