Cách mấy ngày, Tạ Tranh lại đưa Tạ Tích tới bệnh viện.
Nhưng lần này không để Tạ Tích ở lại lâu, vì Lộ Lộc đã bắt đầu xuất hiện rõ ràng các dấu hiệu vào kỳ nhạy cảm, mùi quả bưởi trong phòng trở nên nồng nặc gay gắt, trên giường, chăn bị cậu ta cuộn lại thành một cái tổ, trông y như sào huyệt đã có hình hài.
Alpha vào kỳ nhạy cảm thì thường hay dính lấy người mình yêu, tính cách cũng dễ bị ảnh hưởng. Nhất là Lộ Lộc, vừa tới kỳ là thần trí lơ mơ, còn đặc biệt dặn Tạ Tranh: đừng để Tạ Tích thấy mình lúc đần đần thế này. Thế nên từ hôm ấy, Tạ Tranh hạn chế đưa con trai đến thăm Lộ Lộc.
Tạ Tích thì ngoan, nghe lời cha lắm, cầm bút sáp vẽ một đống tranh gửi Lộ Lộc, mỗi lần Tạ Tranh tới bệnh viện đều sẽ mang theo một bức.
Chỉ có điều, thằng bé không di truyền được chút năng khiếu mỹ thuật nào từ Lộ Lộc, tranh vẽ toàn như bùa chú trừ tà, chẳng phân biệt nổi cái gì với cái gì. Nếu Tạ Tích không nói trước, chắc Tạ Tranh còn tưởng nó tự nghĩ ra đám quái vật nào đó.
Lần sau ghé bệnh viện, Tạ Tranh mang theo một tấm card.
Lộ Lộc hai tay cầm tấm card lật tới lật lui, hoàn toàn bác bỏ nhận định “Tạ Tích không có khiếu nghệ thuật” của Tạ Tranh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT