Cuối cùng hai người vẫn không làm được gì cả. Phòng của Lộ Lộc giống y như phòng Tạ Tranh – y hệt ổ sói. Tạ Tranh thấy cậu ôm ngực vẻ mặt đau khổ thì tự dưng cảm thấy bản thân giống đang cưỡng ép người ta lên sân khấu biểu diễn, cũng chỉ biết nản lòng ngồi bẹp.
Chung cư của Tạ Tranh có không ít phòng, nhưng bình thường chẳng ai tới, nên cũng chẳng ai dọn dẹp, cơ bản vẫn giống ở khách sạn, hai người cứ thế ngủ chung một cái giường lớn.
Tạ Tranh xưa giờ không thích đụng chạm cơ thể với người khác, nhưng tư thế ngủ của Lộ Lộc rất ngoan, không ngáy, không phát ra tiếng động kỳ quặc, cho nên cũng không thấy phản cảm khi ngủ cùng.
Căn hộ này là do Tạ Tranh tự thiết kế, mấy trợ lý thay phiên nhau giám sát tiến độ, kết quả bày biện ra sang chảnh cực kỳ.
Lúc nãy Lộ Lộc chưa kịp nhìn kỹ, bây giờ mới dạo một vòng, biểu cảm khen ngợi hiện rõ ràng không giấu được.
“Chú Tạ,” Lộ Lộc nói, “Chú đỉnh thật đấy.”
Cậu tắm xong rồi, đang ngồi dựa đầu giường lướt tin tức. Nghe Lộ Lộc nói vậy, Tạ Tranh ngẩng đầu liếc cậu một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT