Phòng của Lộ Lộc có một khung cửa sổ nhỏ hẹp, sáng hôm sau Tạ Tranh bị nắng rọi thẳng vào mặt làm tỉnh dậy.
Ánh nắng sớm màu vàng nhạt len qua khung cửa sổ hẹp, có thể thấy được cả những hạt bụi li ti đang bay lơ lửng trong không khí.
Tạ Tranh nghe thấy bên ngoài có tiếng trò chuyện.
“Lộc Lộc, con đem tiền về đi.”
“Đã bảo là đủ xài rồi mà, bà cứ coi như giúp con để dành tiền cưới vợ đi.”
“Thật sự đủ không đó?”
“Dạ đủ thiệt! Yên tâm đi yên tâm đi yên tâm đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT