Tạ Tranh hất tóc mái đang ướt sũng, vươn tay:
“Đưa tôi.”
Lộ Lộc liếc nhìn sắc mặt Tạ Tranh, đặt điện thoại vào lòng bàn tay hắn.
“Tạ Tranh.” Điện thoại vừa chuyển máy xong, đầu dây bên kia vang lên giọng Mạnh nữ sĩ bình tĩnh:
“Con thấy người ta cười nhà mình chưa đủ à?”
Tạ Tranh cười cười:
“Tự mẹ lấy mình ra làm trò cười, người khác mới cười theo được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT