"À, đúng rồi, rất tốt." Biểu cảm này khiến Kiều Thịnh thực sự không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể cười trừ.
Cuối cùng vẫn là Lý Mộ nói chuyện xong với đám người Tào Hán Mặc, đến tìm cô, mới có thể thoát thân.
Trên đường về, Lý Mộ vẫn tò mò cô vừa rồi nói gì với Kha Quân Hoa ở góc kia, sao mặt đỏ bừng, không lẽ bị say nắng rồi.
Kiều Thịnh nghiêng đầu nhìn Lý Mộ đang đi bên cạnh, tuy hơi gầy, nhưng vẫn rất đẹp trai, vẫy tay nói mình không bị say nắng, mặt đỏ là phối hợp với lời khen của Kha Quân Hoa, còn khen ai, khen cái gì thì để anh tự đoán đi.
Trở lại thuyền, hai người thu neo khởi hành, tiếp tục cuộc sống lênh đênh trên biển.
Thuyền vừa chạy, gió biển thổi đến mặn mòi, tuy gió khá nóng, nhưng không chịu nổi tâm trạng tốt, ngay cả ánh nắng chói chang cũng cảm thấy rất dễ chịu.
Kiều Thịnh đang đứng ở mũi thuyền, đang hưởng gió biển và tắm nắng thì hệ thống đột nhiên xuất hiện tiếng máy móc, vì biết không có phần thưởng, nên cô mặc định sẽ không có tiếng hệ thống, tiếng đột nhiên xuất hiện này làm cô giật mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT