Kiều Thịnh lấy những lương thực thô cô đổi được trước đó trong nhẫn trữ vật ra đặt lên boong thuyền, bảo Lý Mộ mang cho đám người Tào Hán Mặc. Lượng lương thức thô này, ăn tiết kiệm chắc chắn đủ cho bọn họ ăn một thời gian, đợi đến khi thu hoạch được lương thực trên ruộng thì sẽ đủ dùng.
Nghe nói Lý Mộ còn đưa cả hạt giống lúa mì mùa đông cho bọn họ, nhằm đảm bảo lương thực liên tục, còn về cách nấu thịt heo, Lý Mộ thì không biết nấu, nhưng anh xem Kiều Thịnh nấukhông ít, về lý thuyết thì có thể nói được, việc thực hành là do Kha Quân Hoa và Cao Hàn Sương nấu, nghe nói nấu ra cũng khá giống.
Thịt muối, lạp xưởng, thịt hun khói của mấy chục con lợn rừng, bọn họ cùng bọn trẻ làm mấy ngày vẫn chưa xong, bây giờ toàn dựa vào Lý Mộ mang vào phòng chứa để làm lạnh, thịt mới không bị hỏng.
Lý Mộ bảo đám Tiểu Cà Sa ngoan ngoãn ở bên Kiều Thịnh, thậm chí còn lau sạch cả móng vuốt của chúng, để cô có thể ôm bất cứ lúc nào.
Sắp xếp xong xuôi, anh mới xuống thuyền đi cùng Cẩu Đản.
Kiều Thịnh chơi đùa với cái đuôi lông xù của Hữu Tô một lúc rồi lại ngủ thiếp đi, vừa tỉnh dậy vẫn còn mệt mỏi.
Cho đến khi cô mở mắt ra thì trời đã tối, trong khoang thuyền đã thắp đèn dầu, đầu mũi thoang thoảng mùi ngải cứu và bạc hà, Lý Mộ không có trong khoang thuyền, tuy không ngửi thấy mùi gì, nhưng có thể nghe thấy tiếng anh đang xào nấu ở bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT