“Vì tôi muốn sống.”
Vân Oản bất ngờ thay đổi xưng hô.
Không còn là "cô ấy", mà là "tôi".
Cô bỗng nhiên cảm thấy đồng cảm với nguyên chủ.
Đúng vậy, nguyên chủ chỉ muốn sống thôi.
Cô ấy có thể hư vinh, nhưng chưa từng đòi hỏi quá đáng từ nhà họ Tần. Vậy mà, những gì họ có thể giúp cô ấy, có thể cứu cô ấy, họ lại coi như bố thí.
Nực cười biết bao!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play