Tứ thiếu gia đạp nha hoàn, xốc bàn, nhưng lúc này đã không còn giận dữ như lúc trước. Hắn trầm mặt đứng đó, nhìn Trần mụ mụ hối hả giúp Kiều thị lau chùi y phục.
Kiều thị lúc này mới phản ứng lại, lập tức hét lên:
“Ngươi có ý gì hả? Ngày thường không thèm đến gần ta, gần đây lại đánh nha hoàn lại xốc bàn!”
Nếu Kiều thị hiểu Tứ thiếu gia, nàng không nên chất vấn hắn như vậy, mà nên chịu thua nhận lỗi trước. Chờ khi Tứ thiếu gia bình tĩnh lại, hắn sẽ tự nhận ra mình đã quá nóng nảy, sẽ tự kiểm điểm. Dù bề ngoài không biểu hiện ra gì, ít nhất cũng sẽ có chút áy náy với Kiều thị. Kiều thị lại thêm chút ủy khuất, quan hệ vợ chồng có thể sẽ hòa hoãn.
Nói chung, Tứ thiếu gia vẫn là người tốt, hắn chưa bao giờ đánh mắng phụ nữ, vì hắn cho rằng đó không phải việc của nam tử. Hắn nổi giận là vì trong lòng không thoải mái, thứ hai là cảm thấy Kiều thị không cho hắn mặt mũi, đương nhiên cũng có chút thương hương tiếc ngọc, dù sao Bích Diên từ nhỏ hầu hạ hắn, tình cảm tất nhiên không bình thường.
Đáng tiếc Kiều thị không hiểu Tứ thiếu gia, lại còn lớn tiếng chất vấn hắn.
Lửa giận trong lòng Tứ thiếu gia chưa tắt, Kiều thị lại càng làm hắn khó chịu. Không những làm hắn cảm thấy đau nhức tai, mà còn thấy bộ dạng bất nhã, chật vật của Kiều thị.
Đôi mắt nhỏ trên khuôn mặt tròn xoe của Kiều thị trợn lên như muốn rớt ra, cổ phình lên, làm hắn nhớ đến con cóc.
Tứ thiếu gia lập tức quay mặt đi, trong lòng oán trách sao gia đình lại để hắn cưới một người vợ như vậy. Không những vụng về như con lợn, lại còn chanh chua.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play