Liễu Diệp không nói gì, nhưng hô hấp trở nên nặng nề hơn.
Tiểu Hoa nhìn dáng vẻ chật vật của nàng, cũng có chút không đành lòng, liếc mắt một cái, mở miệng nói, "Chắc là không đâu, các nàng sẽ bán chúng ta đi trước khi chúng ta chết đói. Cho nên, ngươi tốt nhất là tiết kiệm sức lực, kẻo đến lúc đó không còn sức mà làm gì."
Thúy Lan vừa muốn khóc, nghĩ đến Tiểu Hoa nói lại vội vàng ngừng tiếng khóc.
Ba người đều tự tìm một chỗ, không ai nói với ai một lời. Liễu Diệp cùng Thúy Lan đôi khi sẽ khụt khịt, Tiểu Hoa cuộn mình ở góc tường cũng lười phản ứng các nàng.
Trong phòng sáng rồi lại tối, trong lúc đó một khối bánh nhỏ cũng bị Tiểu Hoa ban đêm ăn vụng hết.
Mãi đến ngày thứ 3, bên ngoài mới vang lên tiếng người, lúc này Tiểu Hoa ba người đã đói đến cả người rã rời.
Đặc biệt là Tiểu Hoa, vốn là đang tuổi lớn, hai ngày liền ăn hai khối bánh rất nhỏ. Nếu không có kinh nghiệm chịu đói trước đây, Tiểu Hoa đã sớm không chịu nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play