Nguyễn Tri Miên mang bánh ngọt và quà cho từng người một, tặng xong hết mới về nhà. Về đến nơi, cậu ôm hai bé mèo cuộn tròn ngủ trên ghế sofa. Bé cầu cầu cũng không nỡ rời, khẽ kêu “meo” rồi kéo cái chăn phủ lên người Miên Miên, lạch cạch mở tủ lạnh, dán thực đơn, tự đặt bữa tối.
Hai bé mèo còn tỉnh sớm hơn cậu, lại gần dụi đầu vào cầu cầu, kêu “meo meo” một hồi.
Cầu cầu lật đật chạy đi lấy bữa tối hâm nóng lại trong lò vi sóng, bày lên bàn, chờ Nguyễn Tri Miên tỉnh rồi cùng ăn.
Nguyễn Tri Miên rửa mặt xong, ngồi xuống bàn, vừa ăn vừa cầm điện thoại lướt qua tin nhắn Thời Hạc gửi — toàn mấy chuyện công việc lặt vặt, Thời Hạc chẳng nói khi nào về, chỉ kể mấy chuyện thú vị cho cậu nghe.
Omega má hơi phồng lên, lòng lại xẹp xuống — cậu tự nhủ: Mình là người lớn rồi, không thể lúc nào cũng dính người ta, lúc nào cũng trông mong như vậy.
Cầu cầu len lén cầm điện thoại Thời Hạc mua riêng cho nó, gõ tin nhắn gửi đi:
【 Cầu cầu: Bao giờ anh về! Miên Miên cứ nhìn điện thoại rồi thở dài! 】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT