“Để chúng ta… nghĩ lại đã.”
Nguyễn Tri Miên khẽ rụt vai, cổ hơi ngửa ra sau, lông mi cong vút run run, môi mỏng khẽ mím, đỏ hồng. Cậu chân trần đặt lên nền gạch men mát lạnh, đầu óc hơi choáng, chầm chậm lùi ra cửa:
“Thời Hạc… Thời gian lâu quá rồi…”
Một chú mèo nhỏ mang dáng vẻ vụng trộm, cậu cúi đầu, bám tay lên cánh cửa, giọng mềm như bông:
“Em… Em đi tiêm thuốc ức chế. Không phiền anh đâu.”
“Em tự đi được mà…”
Nhìn dáng vẻ này, rõ ràng còn sợ giống lần trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play