Một khoảng vuông nhỏ, ánh hoàng hôn cuối ngày rọi qua khung cửa sổ sát đất, phủ lên phòng ngủ thứ ánh sáng ấm dịu.
Nguyễn Tri Miên tựa lưng vào thành giường, món đồ trang trí thỏ trắng xinh xắn rơi khỏi tay lăn xuống sàn, cậu cũng không cúi người nhặt lên, trong mắt chỉ còn Thời Hạc.
Nguyễn Tri Miên khẽ gật cằm, giọng nói mềm như tơ, đầu ngón tay trắng nõn khẽ cong lại, như con mèo con:
“Anh… Muốn hôn thì cứ hôn…”
“Em đâu có không cho anh hôn.”
“Dù gì thì… Chúng ta đang yêu nhau mà.”
Không hiểu sao đầu vẫn hơi choáng, nhất là lúc Thời Hạc lại gần, cậu càng cảm thấy lâng lâng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play