Ba giờ chiều, ánh sáng ngoài trời bắt đầu lên, chỉ còn góc phòng tắm phủ sương mù phản chiếu trên tấm kính pha lê, cả gian phòng yên tĩnh đến mức chỉ nghe được hơi thở của hai người.
Nguyễn Tri Miên bị giữ chặt hai tay ra sau lưng, cổ trắng ngẩng lên, đôi mắt long lanh hơi nước, mờ mịt khẽ nói:
“Anh vui… là được rồi…”
Có lẽ khoảng cách giữa hai người lúc này khiến Nguyễn Tri Miên bất an.
Hoặc có lẽ… cậu đã cảm nhận được Thời Hạc đang đổi khác.
Ngón chân cậu chạm nhẹ sàn gạch lạnh trong phòng tắm, chân trần run run. Cậu chủ động rướn người lại gần Alpha, giọng nói khẽ như mèo con làm nũng:
“Thời Hạc, em không đi đâu, anh có thể… thả em ra không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play