Bên ngoài cửa sổ, mưa xuân lác đác rơi, mỗi lúc một nặng hạt.
Nguyễn Tri Miên quên mất, Thời Hạc không nghe được cậu đang nói gì.
Vì vậy, cậu cúi đầu, đưa tay ra trước mặt Thời Hạc, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay anh, khẽ lắc qua lắc lại, như đang dỗ dành anh thật cẩn thận.
Hương linh lan nhạt nhòa thoảng qua hơi thở, gần hơn thì càng rõ ràng, nhưng chỉ cần muốn níu giữ, lại nhanh chóng tan biến.
Ánh mắt Thời Hạc dừng lại nơi ngón tay trắng trẻo mềm mại ấy, chủ nhân của nó đang chỉ ra phía hiên sân.
Đại khái đang nói: Vào nhà đi, được không?
Thời Hạc xưa nay ghét mưa, nhưng lúc này, mưa như một bức màn chắn, chỉ để lại hai người cùng thế giới riêng. Anh nhìn đôi mắt thuần khiết ấy, đầu lưỡi cắn nhẹ răng nanh, lấy cơn đau để đè xuống những ý nghĩ hỗn loạn.
Alpha dịch bước, bóng anh cao lớn che kín lấy Nguyễn Tri Miên.
Anh thấp giọng trả lời: “Được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT