Toàn bộ bản thân mình, Ôn Tụng không thể trao cho hắn.
Cậu không muốn trở thành hình bóng của mẹ, cũng không muốn biến thành cái bóng của cha.
Ôn Tụng đối với tình cảm, luôn mang một nỗi sợ vô hình.
Sau chuyện đó, Ôn Tụng quyết định chuyển trường, về nước. Trước khi đi, cậu hẹn Thời Hạc ra quán cà phê nói chuyện. Bạn bè của Ôn Tụng rất nhiều, nhưng ai cũng chỉ dừng ở mức bề ngoài — nếu thật sự muốn mở lòng, cậu chỉ có thể tìm Thời Hạc.
“Chúng ta đâu còn là trẻ con. Cố Tây Từ đòi hỏi quá nhiều, tớ không cho nổi.”
“Tớ muốn rời xa cậu ấy.”
Thời Hạc không hề ngạc nhiên, chỉ bưng cốc cà phê, nhấp một ngụm rồi nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play