Sáng hôm sau, vừa nghe tiếng cô bảo mẫu gọi dậy, Miên Miên đã chớp mắt tỉnh, ngoan ngoãn để dì bế dậy, tóc phía sau còn rối bời, mắt vẫn lim dim, chậm chạp quay đầu hỏi:
“Dì ơi, Hạc Hạc đâu rồi ạ?”
Ừm, đúng là một cục bông mê ngủ chính hiệu.
Nhưng mà ngoan, có ngủ nướng cũng không quậy phá, chỉ ôm chăn rúc vào làm nũng, đợi đến giờ ăn là tự động tỉnh ngay.
“Dậy rửa mặt đi nào.”
Cục bông nhỏ còn ngái ngủ, tay bấu chặt áo, mơ màng nói:
“Miên Miên cũng đi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT