Mùa này, dù là ban đêm vẫn rất oi bức.
Chiếc xe chậm rãi chạy trên đường, không bật đèn, cũng không mở điều hòa. Theo lý mà nói thì như vậy sẽ khiến người ta cảm thấy mơ màng buồn ngủ.
Nhưng Trĩ Ngư đã ngủ cả buổi trưa, giờ phút này đầu óc lại cực kỳ tỉnh táo.
Cậu lướt điện thoại nửa buổi, cằm trắng nõn bị ánh sáng xanh từ màn hình chiếu lên từng vệt sáng mờ.
[Dã Trạch: Tôi vừa uống một ít thuốc, đoán xem là thuốc gì?]
Trĩ Ngư lập tức phấn chấn.
Cậu thầm nghĩ, lúc này chẳng phải chính là thời điểm để thể hiện sự quan tâm đến mục tiêu nhiệm vụ sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT