Bùi Yến Kinh nhẹ nhàng đặt Giản Miên xuống giường, cúi người nhìn cô chăm chú. Ánh trăng len lỏi qua khe rèm cửa, phủ lên gương mặt thanh tú của cô một lớp ánh sáng dịu dàng. Ngón tay anh khẽ lướt qua gò má cô, cảm nhận được cơ thể cô đang run lên nhẹ nhẹ.
“Cơ hội cuối cùng,” giọng anh khàn đặc, “nói ‘không’, anh sẽ dừng lại.”
Giản Miên đưa tay lên, đầu ngón tay chạm nhẹ vào môi anh: “Em sẽ không nói từ đó.”
Ánh mắt Bùi Yến Kinh chợt tối sầm lại, anh cúi xuống hôn cô. Nụ hôn lần này không còn là sự kiềm chế như trước, mà là chiếm hữu mãnh liệt, không thể kháng cự. Giản Miên cảm thấy hơi thở mình như bị cướp đoạt, ý thức mơ hồ, chỉ còn biết bám chặt lấy vai anh.
Giữa khoảnh khắc cuồng nhiệt ấy, điện thoại của Bùi Yến Kinh bất ngờ đổ chuông. Anh cau mày liếc nhìn màn hình — là một số lạ. Trực giác mách bảo anh nên bỏ qua, nhưng bản năng cảnh giác nhiều năm khiến anh vẫn nhấn nút nghe máy.
“Bùi tổng, lâu rồi không gặp.” Một giọng nói âm u vang lên từ đầu dây bên kia.
Cơ thể Bùi Yến Kinh lập tức căng cứng, anh nhanh chóng rời khỏi người Giản Miên, bước tới bên cửa sổ, giọng nói lạnh như băng: “Lâm Thế Hùng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT