Hiện tại trong biệt thự chỉ còn hai người họ, ngay cả người giúp việc cũng không thấy bóng dáng. Vì vậy Trì Khê cũng không cần phải giữ kẽ như trước, cô trực tiếp tiến lại gần, ôm eo anh, nũng nịu nói nhỏ:
“Anh giận dỗi với con nít làm gì? Người ta nói hai chữ chia tay mà anh để bụng đến vậy?”
Nhậm Dữ Chu không đáp, chỉ kéo cô vào phòng, đóng cửa lại. Lúc này anh mới nhíu mày, nghiêm túc nói:
“Nhưng em cũng đâu có phản bác lại lời đó.”
Thì ra là vì chuyện này mà giận. Trì Khê vốn định bật cười vì thấy anh trẻ con quá mức, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của bác sĩ Nhậm, cô đành nhịn lại. Lúc này mà cười, chắc chắn sẽ làm anh tức đến không chịu nổi.
Tuy vậy, Trì Khê vốn rất giỏi dỗ người. Cô nhanh chóng đổi cách, cúi đầu, cố ý làm bộ oán trách, giọng điệu mềm mỏng:
“Trả lại cho em cái mặt bình thường xem nào. Anh biết không, vừa nãy anh cọ em đau lắm, còn cọ tới mấy lần nữa. Nói đi, có phải anh cố ý không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT