Trước mặt bao nhiêu người, Trì Khê tự mình xuống sân cùng Nhậm Dữ Chu chạy, trong lòng cậu sướng đến mức nào, e là chính cậu cũng không tả nổi.
Huống hồ, ngay từ đầu cậu đăng ký chạy cự ly dài cũng là vì Trì Khê. Về chuyện có giành được thứ hạng hay không, cậu thật sự không để tâm.
Lâm Bác nhìn Nhậm Dữ Chu cố ý giảm tốc độ, bị rớt hạng mà mặt mày càng lúc càng thảnh thơi, cậu chỉ cảm thấy không nhìn nổi nữa. Cái tên này, tám phần là đang sung sướng phát điên.
...
Để bù lại cho học sinh vất vả thi đấu, buổi phụ đạo môn Hóa vào thứ Bảy được tạm hoãn một tuần.
Trì Khê ngủ một giấc tới khi tự tỉnh, cực kỳ hài lòng. Khi dậy, cô vừa với tay lấy điện thoại thì thấy tin nhắn của Nhậm Dữ Chu gửi từ lúc chín giờ: gọi cô ra ngoài một chuyến. Bây giờ đã chín rưỡi...
Trì Khê vội vàng rời giường, rửa mặt thay đồ qua loa rồi chạy ra ngoài. May là ba mẹ không có nhà, cô cũng không cần phải giải thích gì nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play