Hủ Sơn.
Đến khu vực bãi đỗ xe của khu danh thắng, Nhậm Dữ Chu dừng xe trước, mở cửa bước xuống. Hứa Tô ngồi hàng ghế sau cũng bước theo. Cô vừa đặt chân xuống đất, liếc nhìn quanh một vòng rồi bất chợt dừng lại.
Chỉ có Trì Khê vẫn ngồi yên trên ghế phụ, an tĩnh, không nhúc nhích, rõ ràng đang chờ người khác mở cửa cho mình.
Hứa Tô thấy cảnh đó có chút chói mắt. Không phải vì Trì Khê tỏ vẻ kiêu căng, mà là dù Trì Khê có như vậy, cũng không khiến người khác khó chịu, giống như từ khi sinh ra đã đáng được đối xử như thế.
Quả nhiên việc đầu tiên Nhậm Dữ Chu làm sau khi xuống xe là vòng qua mở cửa cho Trì Khê. Hứa Tô bất giác lùi lại một bước, cảnh tượng ấy khiến cô không sao chen chân vào nổi, một người cao quý lạnh lùng như công chúa, một người tình nguyện cúi đầu làm kỵ sĩ.
Hơn nữa Trì Khê không hề giả vờ cao ngạo, cô vốn dĩ chính là như thế.
Leo được một phần ba chặng đường, Trì Khê đã bắt đầu đuối sức. Cô vịn lan can thở dốc, mồ hôi lấm tấm trên trán. Nhậm Dữ Chu lập tức đưa cho cô một chai nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT