Tiết hai sắp bắt đầu, Trì Khê mới phát hiện ngoài hai người họ ra, những bạn khác vẫn ngồi nguyên chỗ cũ, không có ai thay đổi chỗ ngồi.
Điều này khiến việc cô và Nhậm Dữ Chu ngồi cạnh nhau trở nên hơi nổi bật. Trì Khê lén đưa mắt nhìn quanh một vòng, thấy mọi người đều đang chăm chú ghi chép, không ai chú ý đến hai người họ, lúc này mới yên tâm đôi chút.
“Đại thần, vừa nãy lúc cậu đứng trên bục nói, thầy Trình bảo mỗi người tự lập nhóm hỗ trợ học tập, rồi xếp chỗ theo nhóm. Vậy bây giờ hai ta ngồi cùng nhau, tức là đã thành một tổ à?”
Chuông báo vào lớp vang lên, cả lớp lặng như tờ, lời cô nói ra trong lúc này có phần lạc lõng. Trì Khê đành nghiêng người lại gần, hạ giọng hết mức để hỏi tiếp.
Không biết có phải ảo giác hay không, cô vừa nghiêng tới, người bên cạnh dường như khựng lại, căng cứng hẳn lên.
Chờ mãi không thấy cậu đáp, Trì Khê nhỏ giọng gọi: “Đại thần?”
“Trên lý thuyết là vậy.” Nhậm Dữ Chu trả lời vắn tắt, đồng thời lặng lẽ dịch người ra ngoài một chút, kéo giãn khoảng cách hai người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT