Sau khi giao Trì Khê cho bác sĩ Nhậm, Tiểu Vãn như trút được gánh nặng, thở phào một hơi. Cô nhìn Trì Khê rồi lại nhìn Nhậm Dữ Chu, thầm nghĩ: Cuối cùng cũng không phải làm bóng đèn nữa rồi.
Cô vẫy tay chào rồi nhanh chóng rút về phòng ở tầng một. Bác sĩ Nhậm một tay kéo vali, một tay nắm tay Trì Khê cùng nhau lên lầu.
Hành lang yên tĩnh, tiếng bánh xe lăn cũng trở nên rõ ràng. Trì Khê nghĩ đã gần 12 giờ, có lẽ các đồng nghiệp của anh đều đã đi ngủ, nên cô cố tình bước chân nhẹ nhàng khi đi cùng anh lên lầu. Nhưng không ngờ vừa lên đến tầng ba đã nghe thấy âm thanh xô đẩy mơ hồ phía trước.
Ngó theo tiếng động, quả nhiên thấy mấy người đang tụ tập cạnh căn phòng gần cầu thang, lén lút nhìn quanh. Có cả nam lẫn nữ, ánh mắt đều tràn đầy tò mò.
“Mọi người rảnh quá sao, còn chưa chịu ngủ?”
Bác sĩ Nhậm bất đắc dĩ mở miệng, chắn Trì Khê ra phía sau, sợ cô không quen với sự nhiệt tình của đồng nghiệp kiểu này.
Một nữ bác sĩ trung niên bước ra đầu tiên, cười đùa trêu chọc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play