Có lúc gọi điện thoại, Trì Khê vẫn phải cố nhịn để không bật khóc, biết rõ là không thể, vậy mà vẫn khẽ nghẹn ngào:
“Ca ca, anh có thể về gặp em một lần không. Em thật sự rất nhớ anh. Ngày nào cũng nhớ.”
Người ta vẫn nói “tiểu biệt thắng tân hôn”, huống chi hai người họ vốn chẳng cần biệt ly cũng đã dính nhau đến mức không rời một tấc, giờ lại bị chia cách đôi nơi, nỗi nhớ càng thêm dày vò.
Bác sĩ Nhậm nghe xong câu ấy, càng thấy khó chịu. Mùa thu năm nay, không hiểu sao Xuyên Thành lại bất ngờ bùng lên dịch cảm cúm, khiến cư dân đồng loạt nhiễm bệnh.
Bệnh viện Xuyên Thành vốn đã thiếu nhân lực, nay càng rối ren, một người phải cáng đáng phần việc của ba. Đừng nói đến nghỉ phép, chỉ cần không phải tăng ca đã là điều xa xỉ.
Anh thở dài, giọng có phần bất đắc dĩ, chỉ đành dịu dàng an ủi:
“Chưa tới ba tháng nữa, công việc bận rộn lên, thời gian sẽ trôi rất nhanh. Em cố gắng một chút được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play