Thật ra Trì Khê đã thay đồ xong từ lâu, chỉ là khi nhìn thấy mình trong gương, cô lại không khỏi do dự. Cô thật sự phải mặc thế này đi ra gặp anh sao?
Nói dễ nghe thì gọi là quần áo, còn thực chất là vài mảnh vải vụn. Muốn che chỗ nào cũng chẳng che nổi, không muốn lộ thì lại cứ lộ.
Đặc biệt là phần cổ áo khoét sâu hình chữ V, còn phần lưng thì chỉ có một sợi dây mảnh buộc lại. Chân thì quấn hai dải lụa trắng, nhìn thế nào cũng không giống trang phục đứng đắn.
Ừ thì... là do cô cố tình chọn đồ đi. Quần áo kiểu này, đúng là không thể nghiêm túc được rồi.
Cô càng nhìn càng mắc bệnh tự luyến. Đối diện gương, xoay trái xoay phải, ngắm mãi không chán, rồi lại âm thầm đắc ý: có thể mặc bộ này mà khiến người khác máu nóng bốc lên, cũng không phải ai cũng làm được.
“Em thay xong chưa?”
Đang mải mê ngắm mình, cô bị giật mình bởi giọng nói đột ngột vang lên. Không biết bác sĩ Nhậm đã vào từ lúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT