Cục Dân Chính nghỉ trưa lúc 12 giờ, Trì Khê liên tục tăng tốc, cuối cùng cũng kịp đến vào lúc 11:30.
Bác sĩ Nhậm đang đứng ở cửa chính, không ngừng đảo mắt nhìn quanh, vẻ mặt có phần nôn nóng. Đến khi thấy cô, anh nhẹ nhõm thở ra.
Anh nhanh chóng bước tới, nắm lấy tay cô, ánh mắt dừng trên khuôn mặt cô, ánh nhìn sâu thẳm.
Rõ ràng là có trang điểm kỹ, dù lớp trang điểm nhẹ nhàng nhưng lại đủ tinh tế. Vốn dĩ cô đã rất bắt mắt dù không son phấn, lúc này chỉ điểm xuyết thêm vài nét đã khiến cả khuôn mặt càng thêm rực rỡ như viên minh châu tỏa sáng.
Nhưng càng đẹp, càng dễ thu hút ánh nhìn từ người khác, điều ấy khiến Nhậm Dữ Chu cảm thấy bất an. Anh muốn ánh hào quang này chỉ thuộc về mình.
“Em đeo khẩu trang vào, cẩn thận bị người ta nhận ra.” Anh ngừng bước, đưa tay kéo chiếc khẩu trang đang thả lỏng dưới cằm cô lên.
“Không đâu, cũng gần trưa rồi, anh xem xung quanh làm gì còn ai?” Trì Khê nhìn một vòng, thấy không có ai mới yên tâm tháo ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT