Nhậm Dữ Chu không màng tất cả mà quay về. Trong lòng rõ ràng còn đang giận, vậy mà hết lần này tới lần khác vẫn thỏa hiệp, ôm cô, hôn cô, chiều cô, như vậy rồi, còn gọi là lạnh lùng?
“Anh như thằng ngốc, liều mạng từ Xuyên Thành quay về chỉ để gặp em một khắc đó, em nói xem, như vậy rồi mà vẫn tính là bỏ mặc em?”
Giọng anh mang theo chút ảo não. Nhận ra mình nói sai, Trì Khê khẽ mím môi, mặt nóng bừng, nhỏ giọng giải thích:
“Không phải, em… em chỉ là muốn nhân cơ hội làm nũng một chút thôi. Anh đừng giận thật, em không có ý như vậy đâu.”
Nhậm Dữ Chu thở dài, ngữ khí trở nên nghiêm túc:
“Trì Trì, thật ra anh cũng từng muốn thử một lần xem em có thật lòng với anh không. Anh không báo trước mà đi Xuyên Thành là vì muốn cược một ván, cược rằng em quan tâm anh. Nhưng từ đầu đến cuối, anh đã không còn lợi thế. Anh lật hết bài, đến bây giờ cũng không dám chắc em có sẵn sàng đặt cược cùng anh hay không. Là anh tự mình đánh cược.”
“Với anh, em dễ dàng có thể thắng trọn ván này. Em còn không hiểu sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play