Sau đó cứ thế mà đi? Sao anh có thể cam tâm được… Cho nên Trì Khê nói không sai, anh đúng là cố tình chờ ở đây, cố tình để cô nhìn thấy.
Rõ ràng trong lòng đã kìm nén đến cực hạn, vậy mà anh vẫn cố giữ bình tĩnh, không chất vấn cô tại sao lại có thể nhẫn tâm như vậy. Anh đi Xuyên Thành, cô không quan tâm? Cô thật sự không hề để tâm đến anh sao?
Thấy anh không nói gì, Trì Khê hừ nhẹ rồi lại mở miệng:
“Chỗ này cũng đâu phải bệnh viện nhân dân số một của anh, xem anh còn có thể tìm được cái cớ gì nữa. Anh xuất hiện ở đây không phải vì em? Em không tin nổi đâu.”
Đôi khi, Nhậm Dữ Chu không thể không thừa nhận, miệng lưỡi cô quá lanh lợi, khiến người ta đau đầu. Cô quen được chiều chuộng, dựa vào tình cảm mà làm tới, nhưng chính vì như thế, anh càng cảm thấy mình thấp kém. Anh yêu cô mười phần, còn cô thì sao? Có được ba phần không?
Cuối cùng, Nhậm Dữ Chu khó khăn mở lời, đáy mắt không giấu nổi u sầu:
“Đúng, anh đến là vì em. Em vừa lòng chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT