Tối hôm đó, Dương Tinh Tinh lúc tỉnh lúc mê, không cách nào hoàn toàn tỉnh táo. Mỗi lần mở mắt, ánh nhìn của cô đều mơ hồ vô hồn, chỉ tỉnh được một lát rồi lại mệt mỏi thiếp đi. Tình trạng này khiến Chu Đàm suýt chút nữa bị dọa đến hoảng loạn.
Bác sĩ cũng nói tình hình nghiêm trọng hơn dự đoán, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cần phải lưu lại viện theo dõi và nghỉ ngơi dài ngày.
Sáng sớm hôm sau, Dương Tinh Tinh tỉnh lại lần nữa trong cơn đau đầu. Lần này, cô mới thật sự hoàn toàn tỉnh táo. Ngay lập tức, cô cảm thấy cổ họng khô khốc đến khó chịu, muốn mở miệng xin nước, nhưng cổ họng đau rát, không thể phát ra tiếng.
Cô cố gắng giơ tay với lấy cốc nước trên tủ đầu giường, nhưng càng gấp gáp càng không đủ sức. Dốc hết sức lực cũng chỉ khiến cái ly bị đẩy ra xa hơn.
“Em đừng cố quá.”
Một bóng người mặc đồ đen bỗng xuất hiện trước mắt cô. Người đó đứng đúng vị trí che khuất ánh nắng ban mai rọi qua cửa sổ, cả người chìm trong bóng tối, mang theo khí chất lạnh lẽo.
Không để ý đến vẻ kinh ngạc của Dương Tinh Tinh, Dương Triệu bước đến rót nước rồi đưa cốc về phía cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT