Hội nghị kết thúc, cảm xúc của Chu Đàm rõ ràng không tốt. Trì Khê ở bên cạnh nhận ra điều đó, đang định nói vài câu an ủi thì bất ngờ nghe cô đề nghị:
“Đột nhiên tớ nhớ ra mấy cái túi trong tủ đồ của tớ đều cũ hết rồi, nhiều bộ quần áo cũng đã lỗi mốt, trang sức các kiểu cũng nên thay đổi một chút. Dù sao hiện giờ cũng rảnh, hay là cậu đi với tớ đến mấy cửa hàng dạo một vòng?”
Chu đại tiểu thư, người luôn mặc hàng hiệu từ đầu đến chân, xưa nay không kém gì minh tinh hạng A, dù là món đồ tùy tiện nhất trong tủ cũng khó mà tìm ra được một thứ không phải hàng xa xỉ, sao lại có thể gắn với từ “cũ” hay “lỗi thời” chứ?
Nhưng Trì Khê đã hứa với bác sĩ Nhậm là sẽ về sớm vào buổi tối. Nghĩ đến đây, cô hơi do dự. Nhưng nhìn thấy ánh mắt có phần buồn bã của Chu Đàm, cô vẫn mềm lòng đồng ý. Coi như đáp lại việc trước đó Chu Đàm từng không ngại vất vả giúp cô che chắn. Thế là Trì Khê đi theo Chu Đàm lên xe, không gọi tài xế hay trợ lý, trực tiếp đến Vĩnh Dạ Hà.
Đây là khu thương mại sầm uất nhất thành phố Tân, trái ngược hoàn toàn với cái tên “Vĩnh Dạ”, nơi này rực rỡ sắc đèn thâu đêm suốt sáng, như không bao giờ ngủ.
Hai người họ ra ngoài cũng không lo bị chụp lén, chỉ cần không gây xôn xao là được. Trì Khê đeo khẩu trang cẩn thận, sau đó hai người liền thong thả đi đến khu vực náo nhiệt nhất.
Trì Khê thật sự không ngờ, hôm nay Chu Đàm lại có thể dạo hăng như vậy. Dạo hết hai con phố mà vẫn thản nhiên, bước chân không hề mỏi. Ngược lại chính cô, dù đã cẩn thận đổi sang giày đế bằng từ trước, lúc này hai chân vẫn nặng như đeo chì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT