Khi tôi tỉnh lại, tôi đang nằm trên chiếc giường hẹp của trại trẻ mồ côi. Dường như mọi thứ vẫn không thay đổi.
Tom không có trong phòng.
“Ôi Phu Nhân Slytherin!!! Ngài đã dậy rồi sao!!! Trời ơi, là lỗi của Grew, đều là lỗi của Grew!!!”
Nghe theo tiếng động, tôi nhìn thấy một gia tinh thấp bé đang điên cuồng đập đầu mình, nước mắt lưng tròng nhìn tôi.
Tôi hoảng hốt khuyên can nó, vội vàng ăn hết bữa sáng và một ly sữa không ngon như mọi khi. Định sửa lại cách xưng hô sai lầm của nó, tôi lại thấy khóe miệng nó trĩu xuống, dường như muốn đâm đầu vào tường lần nữa. Tôi vội ngậm miệng, cuối cùng cũng thuyết phục nó đứng yên trong góc phòng, và ra lệnh nó không được đi theo tôi.
Trong lòng tôi rối bời như tơ vò, tôi đứng dậy đi ra khỏi phòng. Men theo hành lang hẹp, tôi đi thẳng về phía trước. Nhưng trước mặt lại không phải là cầu thang quen thuộc, mà là một cánh cửa lớn khác đang khép hờ, giống hệt với phòng ngủ của Slytherin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play