Khi tôi tỉnh lại, cả người còn thảm hại hơn cả lần đầu tiên chúng tôi gần gũi. Có lẽ vì tôi đã hành động một cách liều lĩnh, hoặc vì một lý do nào đó mà tôi không biết, anh ấy đã mất kiểm soát, coi tôi như một con búp bê rách nát và vùi dập tùy ý.
Khi tỉnh giấc, toàn thân tôi đau nhức từng khúc xương, người mệt rũ rượi, lại còn hơi rùng mình. Nhíu mày ho nhẹ một tiếng, tôi đưa bàn tay rệu rã lên sờ trán, có lẽ là mình đã bị bệnh rồi. Tôi không khỏi thầm nghĩ: “Thật là đáng nể!”... Thật sự là quá đáng nể!
Một lúc sau, Grew kéo lê đôi chân to bước vào phòng. Cậu cúi đầu gần chạm đất, đưa qua một ly thuốc. Đó là một thứ dung dịch khó uống, nhưng hiển nhiên là thuốc.
“... Được rồi.” Tôi không thể làm khó một tiểu tinh linh, đành cố nén sự khó chịu, uống cạn ly thuốc.
Grew chớp đôi mắt to tròn, ướt át nhìn tôi: “Chủ nhân đang tuyên bố công việc trong phòng họp, người nói với Grew, phu nhân cần nghỉ ngơi ở đây.”
“... Ừm, ta biết rồi, cậu ra ngoài trước đi.” Tôi thật sự không chịu nổi vẻ đáng thương của cậu ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT