Chương 6: Ván cược hiệp nghị
"Ba... ba ba?"
Dương Kiêm, cục cưng nhỏ, mở to đôi mắt tròn xoe, ngẩng cái đầu nhỏ lên, ngẩn ngơ nhìn gáy Dương Quảng.
Mấy người đàn ông vây quanh Dương Quảng và Dương Kiêm, nhưng lại không dám tùy tiện xông lên. Tất cả bọn họ đều có thể cảm nhận được, Dương Quảng giống như một con sói điên cuồng, không thể dễ dàng trêu chọc.
Một người đàn ông nói: "Thằng nhóc kia, tao khuyên mày đừng có xen vào chuyện người khác! Chọc vào chúng tao, mày sẽ chẳng yên đâu! Mày có biết đây là đâu không? Đây chính là phim trường Dương gia! Lát nữa còn có nhân vật lớn muốn tới đó!"
Anh ta vừa nói đến đó, một người đàn ông khác hoảng hốt xông vào studio: "anh cả ! Tổng giám đốc Dương tới!"
Cửa studio theo tiếng mở ra. Một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest giày da, dáng người cao ráo cân đối bước từ ngoài vào. Anh ta mặc một bộ vest màu xanh đậm, dù là mùa hè, bộ vest vẫn không hề xộc xệch.
Vẻ ngoài điển trai của anh ta toát lên nét thanh tú, mang theo một khí chất hào hoa phong nhã và thanh lịch. Phía sau anh ta là năm sáu vệ sĩ, cùng với một thư ký và một trợ lý, phô trương không nhỏ.
Người đàn ông trẻ tuổi chừng hai mươi mấy tuổi. Anh ta bước vào, trên mặt không có vẻ tươi cười, nhìn quanh một lượt cảnh tượng hỗn độn.
"Tổng... Tổng giám đốc Dương..." Mấy người đàn ông bị đánh run rẩy sợ hãi.
Người đàn ông trẻ tuổi lại không thèm để ý đến bọn họ. Anh chuyển ánh mắt, khuôn mặt ít khi cười của anh khẽ động, nheo mắt nhìn chăm chú Dương Quảng, rồi u u mở miệng: "anh cả?"
"Anh anh cả …." Những người đàn ông đã trói cục cưng nhỏ Dương Kiêm nghe thấy tổng giám đốc Dương mở lời, tất cả đều kinh hãi, mặt không còn giọt máu, càng thêm run rẩy sợ hãi. Họ hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có một cú xoay chuyển lớn đến như vậy.