Tống tiên sinh cười ha hả, nói: “Ngượng ngùng, ngượng ngùng! Để các cậu đợi lâu rồi, tất cả là do cái đường chết tiệt này, thảo mẹ nó tắc đường, tắc suốt một đoạn đường, thảo! Phiền chết đi được!”
 
Dương Quảng nghe Tống tiên sinh mở miệng, khẽ nhíu mày. Ở đây còn có trẻ con mà Tống tiên sinh lại tự mình đề xuất muốn gặp Dương Kiêm để bàn chuyện quay quảng cáo, vậy mà vừa vào cửa đã miệng đầy thô tục, chẳng màng đến tình hình của đứa bé.

Lương Tri Bạch tự nhiên nói: “Tống tiên sinh, mời ngồi, chúng ta gọi món đi, vừa ăn vừa nói chuyện.”
 
Tống tiên sinh hoàn toàn không ý thức được vấn đề về chất lượng lời nói của mình. Ngồi xuống, ông ta vẫn đầy miệng thô tục: “Đói chết mẹ rồi, đúng là phải gọi món thôi! Muốn ăn gì cứ gọi đi, hôm nay tôi đến muộn, đáng bị phạt, đáng bị phạt! Để tôi mời!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play