Lạc Lăng Vân cao lớn, dáng người chân dài, bước đi không nhanh không chậm nhưng đầy uy lực, quanh thân tỏa ra khí chất sắc bén tự nhiên như trời sinh.
Khi tiến lại gần, đôi mắt sắc lạnh như chim ưng của hắn mới hiện rõ trong ánh sáng mờ nhạt.
“Phạm thiếu phu nhân bị thương.” Hắn chăm chú nhìn ngón tay của Ôn Tân Vũ, cánh mũi không ngừng khẽ động. Hắn hoàn toàn không liếc nhìn em trai mình lấy một cái, chỉ lạnh lùng nói: “Lạc Hành, tại sao lại không đưa thiếu phu nhân đi băng bó?”
Lạc Hành mặt trắng bệch, không thể khống chế mà lùi lại nửa bước.
Khoảng cách xa như vậy, vết thương nhỏ bé như thế… Vậy mà hắn – đại ca mình – rốt cuộc làm sao biết được Ôn Tân Vũ bị thương?
Trong lòng Ôn Tân Vũ cũng đầy căng thẳng, nhưng bề ngoài vẫn giữ được vẻ bình tĩnh. Cô mỉm cười đáp: “Tôi bị tuột vòng tay, nhị thiếu gia đang đưa tôi đi tìm lại.”
“Chuyện lặt vặt như vậy, để người hầu đi là được.” Lạc Lăng Vân tiến thêm một bước, gương mặt nghiêm nghị trở nên có phần quái dị, “Tay bị thương là chuyện nghiêm trọng. Hay là để tôi đưa thiếu phu nhân đi băng bó trước đã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT