Khuôn mặt hắn vẫn khô cằn và nhăn nheo như thế, từng nếp nhăn sâu hoắm chằng chịt, không phân biệt nổi là do tuổi già hay do năm tháng ăn mòn. Đôi mắt đục ngầu nhìn người vẫn khiến người ta sởn gai ốc.
Tạ Vãn Chi cảm nhận được từ người hắn một luồng khí tức quen thuộc, vô cùng quen thuộc, như một người bạn đồng hành đã sát cánh bên mình nhiều năm.
Tầm Sơn nói với Tạ Vãn Chi:
“Ngài vẫn chưa diệt trừ hạ thi trùng sao?”
Dụ Dao giật mình: “Ngài cái gì cũng biết sao?!”
Tầm Sơn lại quay sang nhìn cô, khuôn mặt khô gầy hiện lên một tia cười nhợt nhạt. Làn da nhăn nheo chồng chất khi ông cười như bị kéo căng:
“Gan của cô không lớn bằng bà ngoại cô, nhưng lại là người đáng tin y như bà ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play