Mang theo trăm mối hồ nghi, Liên Kiều túm lấy lão họa sư truy vấn từng lời.
Họa sư mặt nhăn như lá héo, van nài:
"Tiên nhân tha mạng! Tiểu nhân chỉ là kẻ buôn bán tầm thường, khách đến người đi, làm sao nhớ được hết? Thành Côn Ngô này vốn nổi danh với điêu khắc ngọc thạch, nhân ngẫu* lại càng trứ danh thiên hạ. Vị tiên nhân kia có thể là đến mua sắm, cũng có thể nhân dịp Thần Đản mà ghé qua lễ bái. Mỗi ngày có biết bao kẻ qua lại, số người được ta họa hình cũng không đếm xuể. Tiên nhân dù có g.i.ế.c ta, ta cũng không thể nói rõ!"
*Nhân ngẫu: Tượng gỗ hoặc người nộm làm bằng ngọc, gỗ, hoặc kim loại, có hình dáng giống người.
Lời lẽ tuy có lý, Liên Kiều phóng mắt nhìn những bức họa treo đầy trên tường, lại đảo qua dòng người đông đúc ngoài phố, cuối cùng đành thôi.
Nàng hừ lạnh một tiếng, vung tay châm lửa, thiêu rụi hết tranh ảnh trong tiệm, tránh cho kẻ khác lại bị liên lụy. Họa sư thấy cơ nghiệp bao năm thành tro bụi, suýt chút nữa bật khóc, nhưng không dám hé răng, chỉ có thể trợn trừng nhìn lửa nuốt lấy gia tài của mình.
Ra khỏi nhân ngẫu phường, Liên Kiều vẫn còn trầm tư. Nếu kẻ trong tranh là Chu Tĩnh Hoàn, chuyện có thể giải thích được. Y vốn thích ngao du, từng ghé qua Côn Ngô cũng không phải chuyện lạ. Nhưng nếu là Chu Sơ, lại vô cùng đáng ngờ. Đường đường là gia chủ Chu gia, hắn đâu dễ rời xa gia tộc? Chẳng lẽ là vì mảnh vỡ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play