Quân Trạch hoàn toàn là theo bản năng mà đưa tay kéo nàng một cái, không ngờ Cố Ngọc quá gầy, cả người lập tức đổ nhào vào lòng hắn.
Hắn chỉ cảm thấy tay mình ôm lấy vòng eo mảnh dẻ, thân thể nhào tới lại mềm mại dịu dàng, trong chiếc xe ngựa chật hẹp còn phảng phất một làn hương nhàn nhạt.
Mùi hương ấy không thể nói rõ là mùi gì, khác biệt với các loại hương liệu thường thấy, như mùi cỏ cây thanh mát lúc sáng sớm trong núi sâu, nhẹ nhàng lan tỏa, khiến người ta dễ chịu vô cùng.
Cố Ngọc gượng dậy khỏi người hắn, sắc mặt ửng hồng. Khoảng cách gần đến thế, sợ bị hắn phát hiện điều gì, nàng liền vội vàng giả bộ chỉnh lại y phục, kéo cao cổ áo, rồi xốc lại áo ngoài cho thật lỏng lẻo.
Quân Trạch nhíu mày hỏi: “Ngươi là nam nhân, sao lại mềm mại thơm tho như thế?”
Cố Ngọc thầm niệm: không nên chấp, không nên chấp, đánh không lại, thế lực cũng chẳng bằng người ta…
“Vương gia, xin tự trọng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT