“Ngươi thật có bản lĩnh lớn, ngay cả Phúc Hải công công cũng đích thân dặn dò, bảo ta hảo hảo chiếu cố ngươi.”
Trong gian phòng u ám, một thái giám bắt tréo chân, thong thả nhấp trà, giọng điệu chậm rãi vang bên tai Đức Vinh – kẻ đang nằm liệt trên giường.
Ngoài phòng thỉnh thoảng truyền đến tiếng thú gầm, chim hót.
Nơi đây chính là Ngự Thú Viện, chốn nuôi đủ loại dị thú hiếm kỳ. Có loài ôn thuận như mèo, chó; cũng có loài hung mãnh như hổ báo; còn các loại tước điểu thì càng vô số kể.
Đức Vinh mở mắt, tiết trời thu khô hanh, môi hắn nứt toác rỉ máu, trong miệng toàn vị tanh tưởi.
Toàn thân chi chít thương tích, đau đớn khiến hắn mê man, song lời nói của người kia lại thong dong hữu lực, chữ chữ rõ ràng, không bén nhọn chói tai như đa số thái giám thường thấy, trái lại còn mang theo vài phần tà mị mê hoặc.
Thanh âm ấy từng là bóng ma hắn muốn quên cũng không thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play