Cố Ngọc nói:
“Trong mắt Hoàng thượng, phản quân đã không còn là bách tính của Đại Vũ triều nữa.”
Quân Trạch khẽ cười lạnh:
“Phải, rốt cuộc hai vạn nhân mạng, chẳng thể đều xử chém hay lưu đày nhưng nếu giữ mạng cho bọn họ, Hoàng thượng ngồi ở kinh thành ắt cảm thấy chướng mắt.”
Cố Ngọc cũng để lộ vẻ khó chịu:
“Thiệu thái úy tinh ý đoán được Thánh ý nên tội danh chôn sống này chỉ có thể để Thiệu Vô Cực gánh. Hắn cũng cam tâm tình nguyện gánh.”
Cố Ngọc vốn nhìn không thấu con người Thiệu Vô Cực – không vợ, không con, cô độc một mình, chỉ chuyên vì Hoàng thượng làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT