Quân Trạch thoáng chột dạ, cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy gương mặt như ngọc đúc vàng của Cố Ngọc còn u ám hơn cả của Quân Hiển. Đôi mắt phượng kia chẳng chứa lấy một gợn sóng, không hề có chút ấm áp, như thể việc bị hắn ôm một cái vốn chẳng đáng để nàng để tâm hay nghĩ ngợi.
Quân Trạch nhất thời cuống quýt, lắp bắp: 
“Ngươi chớ hiểu lầm, ta…” 
Chớ hiểu lầm… 
Cố Ngọc khẽ nhấc mi mắt, hờ hững liếc hắn một cái, hừ lạnh một tiếng, rồi không nói thêm, đẩy mạnh cửa đóng sầm lại, suýt nữa va vào sống mũi cao thẳng của Quân Trạch.
Hắn đứng ngây ra, không biết nên làm gì, đưa tay vỗ cửa: 
“Cố Ngọc, ta còn lời muốn nói với ngươi.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play