Quân Trạch dùng răng cắn đứt dải vải quấn ở chuôi đao, rồi cầm lấy cung trên lưng ngựa, định giương trước ngực. 
Cố Ngọc lạnh lùng hừ một tiếng: “Nếu tay ngươi không run thì lời này còn đáng tin vài phần.” 
Một câu đánh thẳng hắn từ cõi mơ tưởng trở về thực tại. Bàn tay hắn đã đau đến cực hạn, lúc vừa nắm lấy cung quả thật có chút run rẩy.
Cố Ngọc đoạt lấy cung tên, đặt ngang trước ngực, kéo căng dây, nhắm thẳng nhưng vẫn chưa buông. 
Nàng bắn rất chuẩn nhưng sức lực không đủ. 
Quân Trạch nghe tiếng dây căng liền hiểu ý, từ phía sau đặt tay lên tay nàng, cùng nàng kéo dây cung thành vầng trăng tròn. Trên tay cả hai gân xanh nổi rõ, dây cung kêu kẽo kẹt như muốn gãy. Hơi thở dần ổn định, con ngựa dưới thân cũng biết ý mà chậm lại.
Hai người đồng thời buông tay, mũi tên xé gió lao đi, kéo theo những sợi tóc dài bên vai. Tên xuyên qua bụi máu và cát vàng, mang theo khí sát phạt nặng nề, cắm thẳng vào tim Đại Quận Vương. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play