Cố Ngọc điều chỉnh hơi thở, gắng gượng ngồi dậy, vỗ nhẹ lên mặt Quân Trạch, khẽ hỏi:
“Ngươi... thế nào rồi?”
Quân Trạch chậm rãi mở mắt, nhìn lên bầu trời, ánh mắt vô hồn như tro tàn:
“Cố Ngọc, tay phải của ta bị phế rồi... chính là sáng sớm ngày hôm sau khi chúng ta chia tay.”
Cố Ngọc vội nhìn sang tay phải hắn, quả nhiên có một vết thương rất sâu, nơi ấy đóng một lớp vảy mỏng, vì vừa ngâm nước nên còn hơi sưng tấy.
Trong khoảnh khắc ấy, đầu óc nàng trống rỗng.
Rốt cuộc...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play