Từ kinh thành đến Giang Nam, nếu đi đường thủy vốn sẽ nhanh hơn nhiều nhưng Vương gia Tiêu Dao trên danh nghĩa là đi thảo phỉ, mang theo không ít binh lính.
Cố Ngọc cũng lấy cớ tuần tra thay mặt thiên tử, dẫn theo vài quan lại cùng đi.
Cố Ngọc phát sốt nhẹ, biết ngồi xe ngựa sẽ làm chậm hành trình, thế nên giữa tiết trời oi ả vẫn mặc áo dày, định cưỡi ngựa cố chịu đựng mà đi.
Nào ngờ vừa đến ngoài cửa thành, đã thấy một cỗ xe song mã dừng sẵn ở phía trước.
Quân Trạch cầm cây quạt xếp vén rèm xe lên, cười nói:
“Cố thế tử, lên đây đi, chúng ta cùng đánh ván cờ nào.”
Cố Ngọc do dự giây lát. Tên sao chổi kia đường đường là võ tướng, sao lại ngồi xe ngựa? Giờ lại còn nhiệt tình mời gọi, chẳng lẽ có bẫy gì chăng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT