Nữ nhân trong hậu cung rất nhạy cảm với tiếng bước chân của nam nhân.
Tạ Vân cũng thế.
Vốn đang lười biếng tựa vào chiếc gối mềm, nàng chợt thẳng lưng, thần sắc nghiêm túc. – Cung nữ thân cận Thạch Lựu lập tức hiểu ý, nhanh nhẹn thu dọn đệm lót, gối ôm và tay vịn, rồi đưa hết cho tiểu cung nữ bên cạnh.
Lúc Quý Cảnh Lẫm xuất hiện, cả đại điện như bừng sáng. Những lời trò chuyện thân mật giữa các phi tần chợt tắt lịm, không khí hài hòa ban nãy bỗng trở nên ngột ngạt lạ thường.
Mọi người đều quỳ gối trên nền gạch sáng loáng, ai cũng giữ thần thái cung kính. Giữa hàng người ấy, Trinh Quý Nhân vừa khóc sưng mắt, bỗng trở thành tâm điểm.
“Thần thiếp xin được thỉnh an Hoàng thượng…” Nàng ta cất tiếng, giọng nhẹ mà run rẩy, mang theo vài phần cố gắng kìm nén.
Tiếng cười nói ríu rít vang lên không ngớt, khiến Tạ Vân thoáng chốc cảm thấy có chút ghen tỵ. Làm Hoàng đế đúng là sung sướng thật, xung quanh toàn là mỹ nhân, ai cũng dõi theo sắc mặt mà đoán tâm tình, từng cử chỉ đều xoay quanh niềm vui nỗi buồn của hắn.
Quý Cảnh Lẫm sải bước đi đến, thấy nàng liền cong môi cười nhạt, giọng nhẹ nhàng: “Được rồi, ngồi đi. Phu thê với nhau, khách sáo làm gì.”
“Vâng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT